Được tạo bởi Blogger.
RSS

Không nên để rừng bị phá xong mới có luật đảm bảo, trở nên tân tiến

VOV.VN - Ngoài bảo vệ rừng, pháp luật cũng cần ưu tiên giao rừng cho đồng bào dân tộc thiểu số, bảo đảm an toàn cho đồng bào có thể sống được bằng nghề rừng.

Sáng 19/6, Quốc hội làm việc tại Hội trường, thảo luận về dự án Luật bảo đảm và phát triển rừng (sửa đổi). Đa số đại biểu chính phủ cho rằng, việc sửa đổi Luật bảo vệ và phát triển rừng năm 2004 là rất cần thiết.

Sáng 19/6, Quốc hội làm việc tại Hội trường, tranh luận về dự án Luật đảm bảo và cách tân và phát triển rừng (sửa đổi).

So với Luật năm 2004, dự thảo lần này đã có những tiếp cận toàn diện hơn. mặc dù, nhiều đại biểu cũng cho rằng, 1 số ít nội dung trong dự thảo chưa thực sự thống nhất với quy định của lao lý liên quan về Luật Đất đai, Luật Đa dạng sinh học, Luật Đầu tư...

Nhiều tranh luận về phân loại rừng 

Đồng tình với quy định 3 loại rừng như dự thảo, đại biểu Võ Đình Tín (Đoàn Đắk Nông) cho rằng, phân loại thành 3 loại rừng đặc dụng, rừng phòng hộ, rừng sản xuất sẽ tiện nghi cho sắp xếp tổ chức trong ngành lâm nghiệp, thực hiện các chủ trương chế độ về đầu tư, giao rừng, khoán đảm bảo rừng, sắp xếp, đổi mới và phát triển rừng giang sơn.


Đại biểu Võ Đình Tín (Đoàn Đắk Nông) phát biểu ý kiến về dự án Luật bảo đảm và trở nên tân tiến rừng (sửa đổi). 

Tuy nhiên, đại biểu Nguyễn Văn Man (Đoàn Quảng Bình), đại biểu Nguyễn Sơn (Đoàn Hà Tĩnh) lại không đồng tình với những ý kiến trên và đề nghị, chỉ nên phân loại thành 2 loại rừng là rừng bảo vệ và rừng kinh tế. Trong đó, rừng bảo đảm gồm rừng tự nhiên, rừng phòng hộ, rừng đặc dụng. Còn rừng kinh tế là rừng trồng sản xuất.

Đại biểu Nguyễn Văn Man cho rằng, việc phân loại như vậy cân xứng với phân loại của nhiều nước trên trái đất, giúp chúng ta thuận lợi hơn trong hợp tác thế giới, thực hiện quản lý rừng bền vững. Điều này cũng giúp tất cả rừng tự nhiên hiện có của nước ta sẽ không được chuyển sang mục đích khác. Theo ĐB, việc phân loại thành 3 loại rừng như dự thảo buộc phải có các cơ chế, chính sách, mô hình tương xứng để cai trị, bảo đảm, sử dụng với từng loại rừng.

Còn đại biểu Lưu Văn Đức (Đoàn Đắk Lắk) lại cho rằng, quy định phân loại rừng chưa đưa ra được hết nội hàm để bảo vệ và trở nên tân tiến rừng. Phân loại rừng trong dự thảo Luật chỉ mới đề cập đến phân loại rừng theo mục đích sử dụng rừng thuần túy về kỹ thuật của ngành lâm nghiệp mà chưa rõ tính chất sử dụng tính chất của rừng gắn với chủ thể, chủ rừng là cộng đồng dân cư các dân tộc như rừng tâm linh, tín ngưỡng, rừng bảo đảm nguồn nước, rừng biên giới…

Làm rõ chế độ thì mới bảo vệ và cách tân và phát triển được rừng 

Các ĐBQH đánh giá, để khuyến khích, hỗ trợ chủ rừng, đặc biệt đối với chủ rừng là hộ hạnh phúc gia đình, cá nhân, cộng đồng người dân trong việc cai trị, bảo vệ và phát triển rừng, những năm qua Chính phủ đã ban hành nhiều chính sách đầu tư, giúp đỡ trồng rừng, hỗ trợ bảo vệ rừng, giao khoán việc bảo vệ và cải tiến và phát triển rừng, chế độ chi trả dịch vụ môi trường rừng, đảm bảo và phát triển bền vững lâu dài rừng ven biển ứng phó với biến đổi khí hậu.
 

Đại biểu Mùa A Vảng (Đoàn Điện Biên) phát biểu ý kiến về dự án Luật bảo đảm và trở nên tân tiến rừng (sửa đổi). 

Nhấn mạnh cuộc sống của người dân gắn chặt với rừng, đại biểu Mùa A Vảng (Điện Biên) cho rằng, chỉ khi nào người dân thấy bảo vệ rừng bảo đảm cuộc sống của họ thì rừng sẽ được bảo vệ tốt hơn.

Thực tế, khi Nhà nước thực hiện việc chi trả dịch vụ môi trường rừng thì rừng đã xanh tươi quay lại.

Theo đại biểu Mùa A Vảng (Đoàn Điện Biên), các quy định như trong dự án Luật là chưa đủ, chưa khuyến khích và chưa sâu xa nhiệm vụ của người dân tham gia đảm bảo rừng; cần quy định cụ thể hơn chính sách của Nhà nước trong đảm bảo và cách tân và phát triển rừng.

Đại biểu Mùa A Vảng  đề nghị ban soạn thảo nghiên cứu, bổ sung quy định: “Nhà nước có chính sách khuyến khích các hộ gia đình, tổ chức, cá nhân, doanh nghiệp bảo vệ rừng, tái sinh rừng thoải mái và tự nhiên đồng thời giao Chính phủ quy định cơ chế đặc thù cho vùng, miền để bảo vệ tốt rừng, khoanh vùng xung yếu, biên giới và khoanh vùng cung cấp các nguồn nước chính cho các thủy điện lớn”.

Cho ý kiến về nội dung này, đại biểu Nguyễn Lâm Thành (Đoàn Lạng Sơn) cho rằng, dự án Luật không có điều khoản quy định riêng về chế độ Nhà nước về đảm bảo và cách tân và phát triển rừng mà quy định rải rác ở các nội dung khác biệt. Vì thế đại biểu Nguyễn Lâm Thành đề nghị có cơ chế đối với đồng bào miền núi, dân tộc thiểu số là những người gắn bó mật thiết với rừng. 

Tán thành quan điểm này, đại biểu Võ Đình Tín cho rằng, trong thời gian qua có nhiều bất cập trong quản lý, phát triển và bảo vệ rừng, đặc biệt cơ chế cải tiến và phát triển rừng, xóa đói giảm nghèo đối với đồng bào dân tộc còn hạn chế.
“Vai trò của đồng bào dân tộc thiểu số tham gia đảm bảo rừng rất hiệu quả, nhưng dự án Luật bảo vệ và phát triển rừng (sửa đổi) chưa quy định vấn đề này.

Do thế, đề nghị Ban soạn thảo chỉnh sửa 1 số nội dung cho cân xứng về việc ưu tiên giao rừng cho đồng bào dân tộc thiểu số, đảm bảo an toàn cho đồng bào rất có khả năng sống được bằng nghề rừng”, đại biểu Võ Đình Tín nhấn mạnh./.

>>> Nguồn: Không nên để rừng bị phá xong mới có luật đảm bảo, cách tân và phát triển

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét